Con Cái: Hạt Giống Nhân Duyên 

(phần đầu xin xem trong sách) 

 

Tục ngự Việt Nam có câu: “Con hơn cha nhà có phúc”. Riêng tôi, không cần phải “con hơn cha”, mà chỉ cần “con như cha” hay “con giống cha” nhà đă có phúc rồi. Tại sao thế?

 

Tại v́, con giống cha, (ở đây nói về diện mạo bề ngoài), chứng tỏ người mẹ sinh ra chúng nó rất yêu thương bố chúng nó. Và sở dĩ mẹ chúng nó thương bố chúng nó như vậy, đến nỗi trong thời gian cưu mang chúng chỉ nghĩ tưởng đến bố chúng nó, (nên có lẽ v́ thế mới sinh ra h́nh ảnh con người mà ḿnh thương mến), là v́ được bố chúng nó yêu thương chiều chuộng.

 

Căn cứ vào cảm nghiệm cá nhân này, tôi nhận thấy, gia đ́nh nào con cái hầu hết giống mẹ th́ h́nh như người mẹ khi cưu mang con cái chỉ nghĩ đến ḿnh v́ gặp trở ngại yêu thương nào đó đối với chồng, có thể hoàn toàn tự người chồng bỏ bê người vợ hay tự người vợ đ̣i hỏi người chồng hơi nhiều v.v.

 

Theo tự nhiên, dù cả hai đă nên một, nhưng tự nhiên người vợ hay người chồng vẫn hănh diện khi thấy trong con cái có đứa nào đó giống ḿnh về diện mạo.

 

Tuy nhiên, nếu thực sự Con Cái là Hoa Trái Yêu Thương th́ cho dù chúng có hoàn toàn giống bố hết hay giống mẹ hết đi nữa cũng đâu có sao, cũng đâu làm cho người vợ hay người chồng không có đứa nào giống ḿnh, (miễn là đừng giống lai hay lai giống với người khác là được), phải tủi thân. Bởi v́, chúng được tạo nên bởi sự gắn bó yêu thương vợ chồng qua việc nên một thân thể với nhau.

 

Thật vậy, theo lư thuyết và trong thực tế, nếu không yêu thương nhau, hai vợ chồng sẽ không thể nào sống với nhau được. Hiện trạng ly dị ngày nay cũng đủ chứng tỏ sự kiện rất chân thật này.

 

Nếu đang sống với nhau hay c̣n sống với nhau tức là vẫn c̣n yêu thương nhau, cho dù ḷng yêu thương đó cũng có thể như mức dầu (t́nh cảm đối với nhau) trong cây đèn hôn nhân sắp cạn và sắp tắt. Một khi c̣n sống với nhau, họ vẫn có thể, một lúc nào đó, ăn nằm với nhau. Đang tức bực với nhau, hờn giận nhau, ghen ghét nhau, cho dù vẫn c̣n sống với nhau, họ không thể nào đến gần nhau được. Do đó, ở một mức độ và ư nghĩa nào đó, con cái vẫn là hoa trái yêu thương của hai vợ chồng đă nên một thân thể.

 

Sau khi có con, có người nói: bị accident! Bị accident nghĩa là ǵ, theo tôi, có thể hiểu theo một trong ba nghĩa sau đây:

 

- Bị accident có thể là v́ chưa muốn có con hay có con không đúng lúc; 

- Bị accident có thể là v́ muốn có con song lại là đứa con không được như ư, muốn con trai lại ra con gái, hay muốn con gái lại ra con trai; 

- Bị accident có thể là v́ không muốn có con tí nào mà vẫn bị có con.

 

Con Cái: Trở Ngại Vợ Chồng

  

 Trước hết, nếu họ chưa muốn có con mà lại bị accident có con, có thể là v́, nhất là đối với những đôi vợ chồng mới lấy

nhau ở xă hội cá nhân chủ nghĩa này, họ c̣n muốn hưởng thụ (enjoy) đời sống vợ chồng cho đă trước khi chính cắm đầu vào đời sống gia đ́nh với trách nhiệm và phận vụ làm cha, làm mẹ khi có con.

 

Họ chỉ sợ con cái, cho dù là hoa trái yêu thương của họ đi nữa, tự chúng cũng sẽ chi phối và làm ngăn trở đời sống vợ chồng của họ, ở chỗ, họ sẽ hết giờ sống với nhau và sẽ giảm sút việc săn sóc cho nhau v.v. Tôi thấy có những cặp vợ chồng gửi con cái ở

 

nhà người quen hay ở nhà với người được thuê coi sóc thế, để có thể thảnh thơi đi chơi với nhau hơn.

 

Họ cho t́nh yêu vợ chồng và t́nh yêu con cái là hai t́nh yêu tách biệt nhau, không thể ḥa hợp với nhau, không bắt nguồn từ một mạch. Bởi v́, đối tượng của mỗi t́nh yêu thương này khác nhau, chứ không phải là chính bản thân họ.

 

Nếu người ta cho vợ hay chồng là chính bản thân ḿnh, th́ họ đă yêu thương như bản thân họ, chứ không yêu thương như một vật tùy thân, cho dù là một đồ trang sức qúi báu, lúc nào không thích nữa th́ bỏ đi, th́ thay đổi, th́ ly dị.

 

Nếu người ta coi con cái là chi thể Phát xuất từ và làm nên bản thân họ, hẽ ai đụng đến tay chân cũng đụng đến chính họ, th́ họ đă yêu thương như bản thân họ, chứ không coi chúng chỉ là những móng tay, móng chân thừa thăi, đáng cắt bỏ, v́ chúng làm cho thân thể họ ra xấu xí hơn, lỉnh kỉnh hơn, rườm rà hơn. Tại sao, dù chỉ là những móng tay thừa thăi mà họ vẫn c̣n tốn kém chau chuốt cho mỹ miều, c̣n con cái ruột thịt của ḿnh họ lại có thể bỏ bê. 

 

……...

  

những cặp vợ chồng bỏ con cái đi chơi riêng với nhau, (tất nhiên không kể những cuộc đi ngoại lệ không có thói quen như vậy), mặc nhiên đă coi con cái như là một gánh nặng, cần phải trút xuống trong giây lát mới có sức tiếp tục gánh cho đến

cùng.

 

Nếu con cái là hoa trái yêu thương, là cái ǵ c̣n cao qúi hơn bạc, hơn vàng, hơn nữ trang mà họ luôn hănh diện đeo trên người ở khắp mọi nơi, th́ tại sao họ lại không mang con cái của ḿnh đi đây đi đó mỗi khi có dịp. Con cái là hoa trái yêu thương hay là niềm vui của gia đ́nh nói chung và của hai vợ chồng nói riêng, th́ tại sao lại bỏ niềm vui ở nhà.

 

Vào một chiều tối tháng 8/1992, trên đường xuống Houston, Texas, gia đ́nh tôi ghé vào một quán trọ để ngủ qua đêm. Khi tôi lái chiếc Mini Van rẽ vào Exit và sửa soạn quẹo vào chỗ đậu xe của quán trọ, đứa con gái mới được một tuổi 9 tháng buột miệng nói với tôi: Coi chừng xe, Bố! Con cái đúng là niềm vui và vinh dự của cha mẹ là thế.

 

Phải chăng khuynh hướng t́m hưởng thụ riêng tư giữa hai vợ chồng này, tại xẫ hội tân tiến như nước Mỹ, mà tột đỉnh của nó là bất chấp ích lợi của con cái để xin ly dị, khi hai vợ chồng không c̣n cảm thấy hợp với nhau nữa. 

 

Bấy giờ mỗi người cha, người mẹ sẽ lại đi t́m nguồn vui với một người khác, cho dù con cái của họ có trở thành những đứa

con mồ côi bất đắc dĩ, thành những đứa con của chính quyền, những đứa con mà chính quyền phải chỉ định người này nuôi, người kia phải cấp dưỡng v.v.

 

Thật sự, việc có con sớm hay muộn, tự nó không có ǵ là sai hay xấu cả. Sai hay xấu là do ư hướng và chủ trương của con người, mà thành quả của việc họ làm sẽ là câu trả lời thẳng thắn cho chủ trương hay ư hướng đúng sai, tốt xấu này của họ.

 

 (Những chương c̣n lại xin xem trong sách. Đa tạ.)